Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2012

Những điểm đến cho kỳ nghỉ Giáng sinh 2012


  • 1
    Thành phố New York
    Tuyết phủ trên các đường phố cùng với đồ trang trí khắp nơi đã biến cả New York trở thành một thế giới thần tiên trong đêm Giáng sinh. Đây là một trong 10 điểm đến hàng đầu cho kỳ nghỉ Giáng sinh. Một chuyến đi đêm qua thành phố trên một chiếc xe buýt là một trong những lựa chọn tốt nhất để ngắm nhìn những ánh đèn màu được trang hoàn khắp phố phường. Ngay cả khách sạn cung cấp cho du khách gói Giáng sinh đặc biệt và đảm bảo cho du khách có một kỳ nghỉ thoải mái.
  • 2
    Amsterdam
    Thường được gọi là "Venice của miền Bắc", Amsterdam trở nên lộng lẫy hơn trong thời gian Giáng sinh. Tại trụ sở UNICEF sẽ mở một cửa hàng đặc biệt ở Amsterdam trong những ngày nghỉ, với thiệp Giáng sinh và đồ nghệ thuật thủ công đầy sáng tạo của nhiều trẻ em các nơi trên thế giới. Một chọn lựa khác, du khách có thể dành nhiều thời gian ở Leidseplein - trung tâm của thành phố với các nhà hàng, quán bar, câu lạc bộ, trượt băng và các địa điểm vui chơi giải trí khác.
  • 3
    Cologne
    Cologne là nơi mà người ta có thể cảm nhận được mùi thơm của rượu vang, hương vị của các loại bánh nóng, bánh gừng cay và bratwurst nướng trong không khí giá lạnh. Bên cạnh, các quầy hàng bán đồ thủ công mỹ nghệ, cây trang trí, đồ chơi bằng gỗ và khăn quàng cổ, bao quanh bởi hàng ngàn ngọn đèn sáng. Những buổi hòa nhạc trong nhà hoặc ngay ngoài trời. Cologne một trong những điểm đến kỳ diệu trong mùa Giáng sinh này.
  • 4
    Santa Claus
    Giáng Sinh ở Mỹ, cái tên Santa Claus trở thành một trong danh sách top 10 điểm đến cho kỳ nghỉ Giáng sinh. Thị trấn có điểm thu hút du khách đầu tiên đến xem được gọi là “Lâu đài Kẹo” của ông già Noel. Thậm chí du khách còn có thể thực hiện các hoại tiết khắc bằng tay được trang trí lên đồ trang trí Giáng sinh độc đáo. Trong thời gian này, có nhiều sự kiện đặc biệt và các gói đặc biệt dành cho khách.
  • 5
    Boston
    Boston là nơi du khách sẽ cảm thấy thế giới này thật tốt đẹp và ấm cúng biết bao khi đến Anh. Khắp thị trấn nổi bật lên hàng ngàn ánh đèn màu trang trí, đèn được quấn trên những thân cây dọc theo đường phố, khu mua sắm và đặc biệt cây Giáng sinh ở phía trước của Faneuil Hall làm cho Boston trở thành trung tâm của một cảnh Giáng sinh nhộn nhịp, sống động.
  • 6
    Napapiiri
    Hiện diện trên nền tuyết trắng là hình ảnh cây giáng sinh và đàn tuần lộc đã biến Napapiiri trở thành một trong những điểm đến tốt nhất cho kỳ nghỉ Giáng sinh. Thành phố cũng được mệnh danh là thủ đô của Giáng sinh ở châu Âu vì nơi này có Santa Park và Santa Village, hai địa chỉ hấp dẫn thu hút hàng ngàn du khách trong kỳ giáng sinh.
  • 7
    Rome
    Nếu bạn đến Ý, thì Romelà nơi xứng đáng để ghé thăm vì nó là một thành phố nổi bật với các đồ trang trí Giáng sinh tuyệt vời và có nhiều hoạt động trong tháng mười hai. Tò mò nhất là buổi cầu nguyện lúc nữa đêm. Ngoài ra, Romecon có các buổi hòa nhạc, lễ hội ở thời điểm trước và trong giáng sinh.
  • 8
    San Juan
    San Juan không có tuyết nhưng nó không làm giảm đi cảm giác về kỳ nghỉ Giáng sinh được bắt đầu. Toàn thành phố từ các ngôi nhà, của hàng, góc phố sáng bừng lên với ánh đèn màu theo chủ đề X-Mas. Những góc phố dành cho ẩm thực có đầy đủ các món ăn, từ thịt lợn, gà tây, sô-cô-la và nhiều loại thức ăn khác.
  • 9
    Aspen
    Aspen, Colorado là một nơi lý tưởng cho kỳ Giáng sinh ấm cúng và sinh động ở vùng núi. Khu vực này có bốn khu trượt tuyết khác nhau, thị trấn nhỏ này cũng nổi bật với khung cảnh các nhà hàng, khu mua sắm sang trọng luôn nhộn nhịp bởi hoạt động của lễ Giáng Sinh.
  • 10
    Paris
    Danh sách top 10 điểm đến cho kỳ nghỉ Giáng sinh sẽ vẫn không đầy đủ nếu chúng ta không nhắc tới Paris, như một địa điểm Giáng sinh dành cho gia đình và bạn bè có nhiều thời gian. Paris đẹp quyến rũ đều này đã được minh chứng, thậm chí còn trở nên lãng mạn và thú vị hơn trong dịp Giáng sinh.
http://www.lamsao.com/nhung-diem-den...214a53621.html

Những thành phố cổ kính nhất thế giới

Những thành phố hàng nghìn năm tuổi ẩn chứa những câu chuyện lịch sử, những di tích văn hóa quý giá của nhân loại. Nếu có cơ hội, hãy đến thăm trước khi thời gian và bàn tay con người làm phai nhòa những nét cổ kính nơi đây.
Jerusalem
Được xây dựng vào năm 2000 trước Công nguyên.
Jerusalem là một trong những thành phố lâu đời nhất trên thế giới và được coi là vùng đất thánh của những người theo đạo Cơ-đốc, đạo Hồi và đạo Do Thái. Theo truyền thuyết thì nơi đây chính là vùng đất chứng kiến tuần cuối trong cuộc đời của Chúa Jesus.
Damascus

Được xây dựng vào năm 1700 trước Công nguyên.

Damascus là thủ đô của Syria. Cuộc nội chiến xảy ra tại nơi đây trong năm 2011 đã gây nhiều tổn hại tới những di tích lịch sử lâu đời của thành phố. Damascus vì vậy đã phải nằm trong top 12 địa điểm di sản văn hóa đang trong nguy cơ bị hủy hoại hoặc phải gánh chịu những tổn thất nặng nề. Liệu thành phố cổ kính hàng đầu thế giới này có sống sót an toàn qua cuộc nội chiến hay không chỉ có thể chờ thời gian trả lời.
Athens

Được xây dựng vào năm 1400 trước Công nguyên.

Athens là thủ đô của Hy Lạp. Với lịch sử hơn 3.400 năm, Athens có những nét văn hóa và phong tục lâu đời nhất trên thế giới. Nơi đây có vô số những di tích khảo cổ và là điểm đến hoàn hảo cho những ai yêu thích tìm hiểu lịch sử - văn hóa Châu Âu.
Lisbon
Được xây dựng vào năm 1200 trước Công nguyên.
Lisbon là thủ đô của Bồ Đào Nha, là thành phố cổ kính nhất khu vực Tây Âu. Một số công trình tín ngưỡng văn hóa ở nơi đây đã có từ thời kỳ đồ đá mới. Những di tích khảo cổ cũng cho thấy Lisbon từng là nơi giao thương buôn bán sầm uất. Điều đáng tiếc là năm 1755, thành phố đã bị hủy hoại bởi một trận động đất kinh hoàng kéo theo những trận hỏa hoạn và những cơn sóng thần. Cho tới nay đây vẫn là một trong những trận động đất dữ dội nhất từng được ghi lại trong lịch sử.
Varanasi
Được xây dựng vào năm 1200 trước Công nguyên.

Varanasi hay còn có tên gọi khác là Benares là thành phố thuộc bang Uttar Pradesh của Ấn Độ. Những người theo đạo Giai-na và đạo Hindu ở Ấn Độ coi Varanasi là thành phố linh thiêng, nếu một tín đồ được chết ở đây, người đó sẽ được cứu rỗi linh hồn. Đây cũng là thành phố cổ kính nhất của Ấn Độ, nằm dọc sông Hằng. Bên bờ sông, bạn sẽ luôn thấy rất đông những tín đồ từ khắp nơi tìm về bên con sông thiêng để thực hiện những nghi lễ tôn giáo, tắm gội, gột sạch linh hồn bằng nước sông Hằng.
Tây An
Được xây dựng vào năm 1100 trước Công nguyên.
Tây An là một trong 4 cố đô của Trung Quốc, nằm ở tỉnh Thiểm Tây. Đây cũng là điểm kết thúc phía đông của Con đường tơ lụa huyền thoại. Thành phố có lịch sử hơn 3100 năm này còn có tên gọi khác là Tràng An hay Trường An nghĩa là "muôn đời bình yên". Ở cố đô này, ta có thể tìm thấy rất nhiều công trình cổ, trong đó đặc biệt nhất là lăng mộ Tần Thủy Hoàng với đội quân người, ngựa, chiến xa hùng hậu được làm bằng đất nung.
Rome
Được xây dựng vào năm 753 trước Công nguyên.
Rome ban đầu là một vùng đất gồm những ngôi làng nhỏ quần cư nhưng sau đó lịch sử đã dành cho Rome định mệnh trở thành thành trì của đế chế hùng mạnh trong lịch sử loài người. Đế chế La mã tuy tồn tại trong khoảng thời gian ngắn nhưng sự huy hoàng lừng lẫy của nó đã vĩnh viễn đem lại cho Roma một vẻ quyến rũ, nguy nga và lôi cuốn. Roma được xếp thứ 11 trong những thành phố có nhiều du khách viếng thăm nhất thế giới. Những di tích như Bảo tàng Vatican và đấu trường La Mã đều nằm trong danh sách 50 địa điểm được du khách viếng thăm nhiều nhất.
Istanbul
Được xây dựng vào năm 660 trước Công nguyên.
Istanbul là thành phố lớn nhất Thổ Nhĩ Kỳ và lớn thứ 4 thế giới. Istanbul từng là kinh đô của 3 đế chế: Đế chế La mã, Đế chế Byzantine và Đế chế Ottoman. Istanbul là thành phố đặc biệt vì nó nằm vắt ngang hai châu lục - châu Âu và châu Á. Những công trình lịch sử còn lại từ những đế chế cổ xưa này cho tới nay vẫn còn hiện diện ở Istanbul.
Theo: Dân Trí (Theo Listverse)

Hình ảnh một Việt Nam muôn màu trên BBC Travel




Những hình ảnh giản dị trong cuộc sống thường ngày của người dân Việt Nam được giới thiệu trên trang BBC với tiêu đề “Việt Nam muôn màu”. Những phố giăng mắc cửi, quán cóc vỉa hè, gánh hàng rong… đã làm nên nét hấp dẫn kỳ lạ cho du lịch Việt Nam.
Những thửa ruộng bậc thang trong sương mù ở miền Tây Bắc Việt Nam mang vẻ đẹp tuyệt mĩ. Đến khu vực đồi núi này hãy đi bộ khám phá cuộc sống của người dân địa phương, bạn sẽ thấy thời tiết nơi đây “đỏng đảnh” tới mức nào, nó biến đổi rất nhanh trong chớp mắt.
Với hệ thống sông ngòi, kênh rạch chằng chịt, khu vực Đồng bằng sông Cửu Long ở miền Nam Việt Nam đặc trưng với nền văn hóa sông nước. Những con sông nơi đây tự bao đời đã chứng kiến những sinh hoạt thường ngày của con người, sông ngòi cũng chính là “đường cao tốc” ngắn nhất và thuận tiện nhất cho việc thông thương buôn bán, người dân đi chợ, đi làm, đi học, vui chơi, tham quan đều bằng tàu bè bởi xung quanh họ là mênh mông biển nước.
Hội An xứng đáng được coi là gian bếp lớn của Việt Nam. Thành phố này tuy nhỏ nhưng có một danh sách dài những món ăn truyền thống. Những món ăn đó đều được bày bán trên phố. Những người bán hàng này có thể đã tồn tại cả chục năm, họ chỉ nấu một món duy nhất và nổi tiếng với món đó. Ngày ngày, chủ quán dọn hàng và bán cho thực khách cùng một món ăn, càng lâu tay nghề của họ càng cao và nức danh trong thành phố nhỏ.
Hà Nội là thành phố chứa đựng những nét đẹp tinh túy của Việt Nam, thành phố có lịch sử hàng nghìn năm với rất nhiều những ngôi chùa cổ và những con phố đan xen chằng chịt. Thành phố vừa có nét cổ kính với khu phố cổ vừa có nét hiện đại với những khu phố lớn và các trung tâm mua sắm. Ở đây có những người bán hàng rong với đủ mọi loại mặt hàng từ hoa quả tươi cho tới những thứ đồ lưu niệm cho khách du lịch.

Hơn 2.000 đảo đá vôi đã hợp thành vịnh Hạ Long, một trong những bờ biển đẹp nhất Châu Á.

Hà Nội là một thủ đô đẹp kỳ lạ, thành phố luôn hối hả với những dòng xe máy liên tục đổ ra đường. Những dòng xe đó nếu nhìn từ trên tầng cao xuống thực sự chuyển động như những dòng suối nhỏ. Đây là đoạn giao giữa con phố Đinh Tiên Hoàng và Hàng Đào.
Hà Nội đang phát triển với tốc độ nhanh chóng mặt, với dân số hơn 2,6 triệu dân, tổ chức Liên hợp quốc đã dự đoán tới năm 2025, dân số thành phố sẽ đạt mức 4,5 triệu dân. Hiện tại người dân thành phố sở hữu hơn 3,5 triệu xe máy khiến giao thông trong thành phố khá đông đúc và thường kẹt cứng trong giờ tan tầm.
Nhà hát lớn là một công trình kiến trúc đáng chú ý ở Hà Nội, mang đậm dấu ấn của thời kỳ Pháp đô hộ tại đây. Công trình mang nét kiến trúc cổ kính của Pháp, được xây dựng từ năm 1901-1911. Cho tới nay, Nhà hát lớn vẫn là nơi diễn ra những sự kiện âm nhạc đáng chú ý của thủ đô.
Nông nghiệp là một phần quan trọng trong cơ cấu nền kinh tế của Việt Nam, chiếm tới 20% GDP. Đa số những người bán hàng rong ở Hà Nội đến từ các vùng quê. Những người nông dân này vào thành phố từ sáng sớm tinh mơ, gánh trên vai những gánh hoa quả, rau củ và rao bán trên vỉa hè của những con phố đông đúc.

Theo Dân Trí

Những khung cảnh đẹp như thiên đường

Đó là những vùng đất có cảnh quan tuyệt sắc, hữu tình và thơ mộng. Với nhiều du khách, đó là niềm mơ ước một lần được đặt chân đến.


Đường hầm hoa đậu trăm năm ở công viên Kawachi Fuji, tỉnh Kitakyushu, Nhật - Ảnh: Kawachi Fuji
- Colmar, một thị trấn nhỏ được xây dựng từ thời trung cổ, nép bên dòng sông Rhine ở đông bắc nước Pháp là một trong những nơi yên bình, cổ kính và có phong cảnh lãng mạn nhất thế giới. Trải qua hàng trăm năm, Colmar vẫn còn lưu giữ được nhiều kiến trúc cổ.

Thả bộ trên những con đường náo nhiệt, thưởng ngoạn vô số hoa, cây cảnh ven đường và ngắm nhìn những căn nhà cổ bằng gỗ nhiều màu sắc soi bóng bên dòng kênh xanh được mệnh danh là Venise thu nhỏ... luôn mang lại cảm giác sảng khoái cho du khách.

Tháng 12 hằng năm, các khu phố cổ ở Colmar trở nên lung linh hơn khi các ngôi nhà được trang hoàng rực rỡ. Khắp các nẻo đường Colmar tràn ngập du khách đổ về năm khu chợ bán hàng Giáng sinh.



Colmar, thị trấn nhỏ ở đông nam nước Pháp - Ảnh: PPD

Chợ Noel ở Colmar, thị trấn nhỏ ở đông nam nước Pháp - Ảnh: upperrhinevalley.com
- Cánh đồng hoa oải hương ở Luberon, ở Provence thuộc vùng núi Alpes của Pháp giống như một tấm thảm tím biếc thơ mộng ngút mắt và thơm ngát vào mùa hè hằng năm. Đây cũng là khu vực cung cấp nguồn nguyên liệu chế tạo nước hoa của Pháp.

Không chỉ thỏa sức ngắm nhìn, đến đây bạn còn có thể thưởng thức những món ăn được chế biến từ loài hoa này cũng như những đặc sản từ các vườn nho bạt ngàn. Luberon còn được du khách tìm đến để tận hưởng nhịp sống nhẹ nhàng trôi đặc trưng vùng thôn quê vùng ôn đới, được đạp xe hưởng không khí trong lành của thiên nhiên và đắm chìm trong không khí trầm mặc của những làng mạc hơn ngàn năm tuổi...



Cánh đồng hoa oải hương ở Provence, Pháp - Ảnh: PPD
Thủ đô Berne của Thụy Sĩ là một phần của di sản thế giới bởi giá trị văn hóa lịch sử được bảo tồn nguyên vẹn qua hàng trăm năm. Tại khu phố cổ, bạn sẽ tha hồ khám phá vô số đài phun nước với những kiến trúc cổ, những ngôi nhà có mặt tiền bằng đá sa thạch từ thời trung cổ, những con đường buôn bán có mái vòm nhộn nhịp dài đến 6km hay những tường thành, pháo đài cổ xuôi dốc hướng về phía bờ sông.

Những quán cà phê nhỏ xinh nơi đây cũng là một điểm hẹn của du khách lẫn dân địa phương và gần như tháng nào trong năm cũng có những lễ hội diễn ra tại Berne. Không chỉ là nơi dừng chân lý tưởng, với trị trí trung tâm, Berne còn là điểm xuất phát hoàn hảo cho các chuyến tham quan khắp Thụy Sĩ.



Thủ đô Bern của Thụy Sĩ - Ảnh: PPD
Đường hầm hoa đậu tía ở Nhật. Một trong những nơi tuyệt vời nhất để chiêm ngưỡng hoa đậu tía (có mùi thơm và dạng chùm dài) làcông viên hoa Ashikaga ở thành phố Ashikaga, tỉnh Tochigi, với hoa đậu tía đa sắc xanh, trắng, hồng hay hoa kim tước vàng.

Điểm nhấn của công viên là một gốc cây hoa đậu tía to lớn có tuổi đời 100 năm với các nhánh cây buông rủ tạo thành một chiếc dù hoaxanh biếc và một đường hầm dài do những bông hoa đậu tía tạo nên. Gần đó là một đường hầm hoa kim tước vàng đang dần hình thành.

Hoa đậu tía ở công viên hoa Ashikaga nở vào đầu tháng 5. Vào mùa cao điểm, du khách các nơi thường chen nhau về đây để được thả bước trong đường hầm hoa...



Khung cảnh đẹp như mơ trong đường hầm hoa - Ảnh: matinlumineux

Một gốc cây đậu tía trăm năm - Ảnh: lylablue.net
Nhưng trước khi đến công viên hoa Ashikaga, vào trung tuần tháng 4 hàng năm, lúc hoa đậu tía nở khắp các công viên ở Nhật, điểm hẹn sẽ là đường hầm Wisteria ở vườn hoa Kawachi Fuji thuộc Kitakyushu, phía nam nước Nhật và cách Tokyo bốn giờ xe chạy.

Với sự góp mặt của nhiều loại hoa đậu tía khác nhau, đường hầm hoa Wisteria trông giống như một cầu vồng hoa hơn là một công viên. Tại đây, thời gian như ngừng trôi và chỉ một vài tia nắng mặt trời len lỏi vào giữa những thác hoa. Khứu giác và thị giác của du khách sẽ phát huy khả năng tối đa trước bảng màu lộng lẫy và hương hoa thơm ngát từ đường hầm dài.

Đây cũng là một nơi lý tưởng để các đôi tình nhân đắm say trong biển tình của nhau.

- Đường hầm xanh ở Ukraine còn được dân địa phương gọi là Đường hầm tình yêu Kleven. Vào mùa hè, thảm thực vật ở vùng Kleven (tây bắc Ukraine) tạo nên một vòm cây xanh mát trên con đường sắt bỏ hoang dài khoảng một cây số, giúp mọi người quên đi bầu không khí nóng bức. Mỗi mùa trong năm, đường hầm cây lá nhuộm những sắc màu khác nhau, đủ sức níu chân bất kỳ du khách nào lạc bước đến chốn này.

Cũng nhờ vào sự kiến tạo kỳ diệu của thiên nhiên, đường hầm xanh đã giúp Kleven, một khu dân cư chỉ có gần 8.000 người sinh sống được thế giới ít nhiều biết đến. Theo nhận định của nhiều du khách, hiện đường hầm tình yêu Kleven là một trong những nơi lãng mạn nhất thế giới.



Đường hầm tình yêu ở Ukraine - Ảnh: PPD
- Trông giống một con chim khổng lồ bằng đá, núi đá Shiprock được tạo thành từ một núi lửa cũ ở hạt San Juan, vùng Four Corners thuộc bang New Mexico (Mỹ). Đây là chốn linh thiêng của thổ dân da đỏ Navajo. Khu vực núi đá Shiprock tiếp giáp với ba bang Arizona, Colorado và Utah, có những vách đá hình thành từ mạch phún xuất thẳng đứng của núi lửa bao quanh.

Với những người muốn tìm đến cội nguồn thiên nhiên, núi đá Shiprock là một trong những nơi để khám phá, khi đất đá dưới chân núi có niên đại khoảng 27 triệu năm trước, cũng như những phiến đá có hình dạng bất thường hình thành từ nham thạch.



Núi đá Shiprock ở bang New Mexico, Mỹ - Ảnh: PPD
Lễ hội hoa anh đào ở thủ đô Washington của Mỹ là một hoạt động được tổ chức hằng năm kể từ năm 1935. Khoảng tháng 3 hàng năm, hàng triệu du khách bốn phương đổ về Washington D.C để được thỏa sức ngắm hàng ngàn cây hoa đào với nhiều giống khác nhau soi bóng quanh bờ hồ Tidal Basin hay trên dòng sông Potomac.

Gần như ở bất kỳ góc độ nào bạn cũng dễ dàng thu lấy những hình ảnh lộng lẫy của rừng hoa anh đào vào ống kính của mình. Trong suốt thời gian diễn ra lễ hội, du khách sẽ được hòa mình vào bầu không khí rộn ràng của các cuộc diễu hành trên đường phố cùng nhiều hoạt động giải trí thú vị khác.



Lễ hội hoa anh đào ở Washington D.C - Ảnh: besthomedecorators.com


Du khách dạo chơi dưới những tàng cây hoa anh đào bên bờ hồ Tidal Basin - Ảnh: news.cn
Công viên Washintong ở Portland (bang Oregon, Mỹ) có khu vườn Nhật Bản, vườn hoa hồng quốc tế và vườn thú Oregon. Trong đó, khu vườn Nhật Bản ở Portland được xem là một trong những vườn thực vật mang sắc thái nghệ thuật và văn hóa Nhật đặc trưng nhất ở ngoài lãnh thổ Nhật.

Bạn sẽ cảm thấy thời gian như ngừng trôi khi đứng giữa cảnh quan tuyệt sắc tại đây như đỉnh núi Hood phủ đầy tuyết trắng điểm xuyết những ngọn thác nhân tạo đẹp nhất thế giới. Mỗi mùa trong năm, khu vườn Nhật Bản thu hút du khách bằng những vẻ đẹp khác nhau, nhưng mùa thu là thời điểm làn sóng du khách các nơi đổ về đây đông nhất để đắm mình cùng thiên nhiên.


Mỗi mùa trong năm, khu vườn Nhật Bản thu hút du khách
bằng những vẻ đẹp khác nhau - Ảnh: desperatecaregivers.com
- Kumamoto nằm trên hòn đảo cực nam Kyushu của Nhật nổi tiếng bởi sự kết hợp hoàn hảo của cảnh quan thiên nhiên hoang dã, hệ thực vật phong phú và các sự kiện lịch sử. Kumamoto còn được mệnh danh là "thành phố gỗ và nước mát" khi sở hữu nhiều con sông cùng vô số vườn hoa.

Nếu hệ thống thác nước Gorogataki ở Kumamoto đã khiến không ít du khách sững sờ khi ngắm nhìn thì lâu đài cổ có con sông Shirakawa bao quanh ở trung tâm thành phố Kumamoto khiến người ta liên tưởng đến thời kỳ cực kỳ thịnh vượng từ đầu thế kỷ 17 đến cuối thế kỷ 19 của nó. Đến Kumamoto, du khách còn khám phá những cảnh quan thay đổi liên tục trong khu rừng nguyên sinh, những dòng suối trong vắt, chiêm ngưỡng thế giới chim hoang dã...

- Thác nước Skogafoss ở thị trấn nhỏ Skogar, miền nam Island. Con sông Skoga đổ xuống các vách đá từ độ cao 62m đã tạo nên một thác nước rộng 25m. Món quà do thiên nhiên ban tặng này đã trở thành một trong những nơi thu hút nhiều du khách nhất Island.


Thác nước Skogafoss, phía nam Island - Ảnh: wiki





Theo: Đan Thy (Theo gentside.com, myswitzerland.com, panoramio, PPD)/ tuoitre.vn



Trả Lời Với Trích Dẫn

Thứ Sáu, 7 tháng 12, 2012

Chuyện tình chong chóng và gió





" Cậu lúc nào cũng quay mãi thế à? " Chợt gió hỏi chong chóng.

" Ừ, có lẽ vậy!! " Chong chóng đáp. " Vì cậu thổi nên tớ phải quay! "

" Vì tớ sao?? " Gió ngạc nhiên.

" Vì cậu. Vì cậu mà tớ quay, cũng vì cậu mà tớ sống. " Chong chóng trả lời. " Nếu tớ không quay thì tớ là một cái chong chóng chết!! "

" Nếu. . . nếu có một ngày. . . tớ không ở bên cậu nữa. . . " Gió ngập ngừng.

" Tớ không biết. Trên đời này có vô vàn ngọn gió và vô vàn chong chóng. Bình thường thì chong chóng cần gió. Gió như là nguồn sống của chong chóng. Chong chóng thiếu gió, chong chóng không còn sức sống nhưng gió thiếu chong chóng thì gió vẫn vậy. " Chong chóng nhẹ nhàng trả lời gió.

" Ừhm. Có lẽ!! " Gió đáp, với tất cả sự thờ ơ.


Chong chóng hiểu hết tất cả. Rằng một ngày kia, gió sẽ chán chong chóng. Rằng chong chóng sẽ già đi theo thời gian nhưng gió thì không. Rằng ngày đó đã sắp đến rồi. Chong chóng thở dài. Chong chóng sắp già mất rồi. Hai ngày, chong chóng không được gặp gió. Có lẽ là chong chóng nhớ gió. Rồi. . . Trời gió lên, chong chóng quay. . . Gió đến rồi!! Gió vẫn thế, vẫn thờ ơ và vô tình. Chong chong nhìn gió, không tin vào mắt mình. Gió, là gió. . . Nhưng đáp trả lại sự nhiệt tình của chong chóng chỉ là một làn gió nhẹ, đủ để chong chóng rung động.


" Tớ phải đi! " Đột ngột gió lên tiếng.

" Cậu phải đi à?? Cậu đi đâu!?? " Chong chóng hỏi, trong hoảng loạn.

" Xa lắm, họ rủ tớ đi, các cơn gió khác!! Chúng tớ phải đi, vì sắp đến mùa khô rồi!! "

" Thật sao?? " Điều chong chóng lo sợ cuối cùng cũng tới. " Cậu có về không!!? "

" Thế cậu có đợi không? " Gió hỏi lại.

" Tớ đợi. Chỉ cần cậu nói có về là tớ tin cậu có về!! " Chong chóng lúc nào cũng vậy, lúc nào cũng có niềm tin tuyệt đối vào người khác.

" Ừh. Nếu cậu đợi thì tớ sẽ về!! " Gió đáp.

" Cậu sẽ về thật chứ?? Khi nào thì cậu về?? "

" Nhanh thôi, khoảng năm mười ngày gì đó!! " Gió trả lời. " Tin tớ nhé!? "

" Tớ tin cậu, cậu đi đi!! Tớ sẽ chờ!! Cậu sẽ về, sẽ mang cho tớ bông hoa màu tím chứ?? " Chong chóng nói, lòng lại nhen lên niềm hy vọng.

" Chắc chắn!! Hoa màu tím nhé!! " Gió khẽ cười.

Chong chóng không nói gì cả, chỉ biết lặng nhìn gió đi.


Rồi gió đi. Chong chóng ở lại và chờ đợi. Chờ mỏi mòn. Một ngày, hai ngày. Một tuần, hai tuần. Rồi một tháng, hai tháng. Gió vẫn không về. Chong chóng vẫn đợi. Chong chóng tin gió. Tin vào lời hứa của gió. Năm đó, khô hạn, nắng nóng. Trời lặng không chút gió. Mọi người đã đi đến vùng khác. Riêng chong chóng vẫn ở mãi nơi này. Chong chóng sợ nếu mình đi thì khi gió quay về sẽ không gặp. Chong chóng sợ không gặp được gió.

Cậu ấy sẽ về!! Cậu ấy hứa rồi mà!! Cậu ấy bảo nếu mình đợi thì cậu ấy sẽ về!!

Mình phải tin vào cậu ấy!! Cậu ấy không lừa mình!! Cậu ấy không nói dối!!

Phải tin, ai nói gì mình mặc kệ!! Cậu ấy sẽ về!! Phải tin tưởng!! Phải tin. . .

Cứ thế, chong chóng đã đợi hơn mười năm!! Chong chóng vẫn cứ tin, chong chóng vẫn cứ đợi, chong chóng vẫn cứ hy vọng!! Màu vàng cam ngày xưa, giờ chỉ là một màu bàn bạc, màu của thời gian, màu của sự chờ đợi. Nhưng chong chóng vẫn đợi!!


Rồi một ngày kia. Đã có người phát hiện ra chong chóng. Là một cơn gió. Trời gió lên, chong chóng quay. . . Gió!? Chong chóng quay, chong chóng lại tràn đầy sức sống nhưng. . . đó không phải là gió, chỉ là hơi từ miệng một cô bé. " Gió ở đâu?? " Chong chóng tự hỏi. Có lẽ gió đã quên chong chóng rồi, có lẽ bây giờ gió đang ở bên một chong chóng nào khác. Có lẽ là thế. Nhưng. . . gió đã hứa là sẽ về với chong chóng rồi kia mà. Cô bé vẫn đang thổi. Chong chóng quay nhưng chong chóng không hạnh phúc. Đây không phải là gió của chong chóng. Đây không phải là cơn gió mà chong chóng đã chờ đợi suốt mười năm. Gió của chong chóng khác, gió của chong chóng tuy vô tình nhưng khi làm chong chóng quay lại có cảm giác khác. Không, không phải!! Không phải gió của chong chóng. Chong chóng không muốn quay vì cô bé. Chong chóng chỉ muốn quay vì gió thôi. Nhưng cô bé cuối cùng cũng vứt bỏ chong chóng như cơn gió kia đã từng làm hồi mười năm trước.


Chong chóng lại trơ trọi một mình. Lại tiếp tục héo hon vì chờ đợi. Lại tiếp tục hy vọng vài lời hứa của gió. Mười năm rồi. Chong chóng cứ thế chờ đợi trong vô vọng. Chong chóng chỉ mong gặp được gió, dù chỉ một lần thôi cũng được. Gặp để lòng chong chóng thôi day dứt. Ngày ấy chong chóng không dám nói. Chong chóng sợ. . .


Gió à!! Cậu về đi!! Tớ vẫn đang chờ cậu!! Vẫn đang chờ!!

Tớ nhớ cậu lắm!! Cậu đang định bỏ rơi tớ đấy à??

Đừng làm vậy nhé!! Bỏ rơi người khác là không tốt đâu!!


Liệu có ai hiểu tại sao gió lại bỏ chong chóng?? Gió sợ, sợ tính cách ương bướng, thích cái mới của mình làm chong chóng tổn thương. Nhưng gió làm vậy đã để chong chóng tổn thương nặng nề hơn. Gió đã làm chong chóng phí hoài cả đời mình để chờ đợi. Gió ác lắm!! Chong chóng vẫn tin gió, chong chóng không trách gió, chong chóng có một niềm tin mãnh liệt.


Gió có vị gì nhỉ?? Không ai biết.

Gió có màu gì nhỉ?? Không ai biết.

Gió có mùi gì nhỉ?? Không ai biết.


Nhưng chong chóng biết. Gió có vị mặn của nước mắt chong chóng. Gió có màu bạc của thời gian và sự chờ đợi. Gió có mùi máu đang rỉ ra từ trái tim chong chóng.

Chong chóng không dám thừa nhận mình đã yêu gió. Nhưng đó vẫn là sự thật. Chong chóng yêu gió. Chong chóng chờ gió là để nói ra điều này để thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn. Mục tiêu của chong chóng chỉ có vậy. Chong chóng không dám mơ đến gió. Chong chóng không cần gió yêu chong chóng. Chong chóng chỉ cần gió về thôi. Liệu chong chóng có đòi hỏi cao quá không?? Mười năm sống trong hy vọng, mười năm con vịt cứ nghĩ mình là thiên nga, mười năm ảo tưởng, mười năm sống như người mộng du đã làm chong chóng không còn chút sức lực nào nữa. Chong chong không chịu nổi cái cảm giác ngột ngạt này nữa rồi.


Không!! Mình phải sống, mình phải đợi!! Gió sẽ về!! Sẽ về mà!!

Đã hứa!! Gió không nuốt lời đâu!!

Nghe này chong chóng!! Yêu thương là tin tin tưởng!!

Chong chóng yêu gió thì chong chóng phải tin gió chứ!!

Gió sẽ trở lại!! Chút nữa thôi!! Cố lên nào chong chóng!!



Trời gió lên, chong chóng quay. . .


Gió, là gió!! Là cơn gió đó!! Gió về rồi!! Chong chóng lại quay, chong chóng hạnh phúc!!


" Dối trá!! Cậu bảo chỉ năm mười ngày!! " Chong chóng nghẹn ngào.

" Xin lỗi, tớ. . . "

" Đừng xin lỗi!! " Chong chóng hét lên. " Tớ không tha thứ cho cậu đâu!! Bây giờ và mãi mãi!! "

" Nghe tớ giải thích, chong chóng!! Chấp nhận lời xin lỗi của tớ đi!! Tớ thực sự muốn quay lại với cậu nhưng sức khỏe của tớ không cho phép!! Tớ không thể đi đoạn đường xa như vậy để về với cậu được, gần 400 km!! Tớ cũng nhớ cậu lắm!! Tớ. . . tớ cần cậu chấp nhận lời xin lỗi này!! "

" Cậu bỏ tớ hơn mười năm, rồi bay giờ trở về xin lỗi là xong hết sao?? "

" Tớ đã thực hiện lời hứa với cậu rồi mà!! " Gió yếu ớt đáp.

" Lời hứa!? Thế cậu có nhớ cậu hứa gì không?? "

" Tớ không còn nhiều thời gian nữa!! Tớ không biết có thể tìm cho cậu bông hoa màu tím không!! Tớ sẽ cố!! Nhưng sợ không kịp!! Tớ sắp chết rồi!! " Gió nói, nhẹ nhàng như tuyết rơi.

Hả?? Cái gì?? Không còn nhiều thời gian nữa!? Sợ không kịp!? Sắp chết??

Chong chóng không tin!! Không phải!! Sao gió có thể chết được!?

" Cậu . . . mà chết thì tớ phải làm sao!? "

" Xin lỗi, tớ thực sự không muốn bỏ lại cậu một mình trên cuộc đời này!! Nhưng. . . " Gió nói mà cố không để giọng mình khác đi.

" Cậu mà bỏ rơi tớ là không bao giờ tớ tha thứ cho cậu đâu!! " Chong chóng hét, giọng lạc đi. " Tớ yêu cậu!! "

" Trước đây tớ luôn phân vân liệu cậu có yêu tớ không!! Bây giờ thì tớ xác định được rồi!! Tớ về không uổng phí!! Bông hoa màu tím, tớ sẽ tìm, chờ nhé!! "

" Không!!! Tớ không để cậu đi đâu!! Tớ sợ lắm!! Cậu đừng để tớ lại một mình, tớ sợ lắm!! " Chong chóng nói trong nước mắt.

" Tớ không bỏ cậu đâu!! Tớ đã về rồi kia mà!! Một chút thôi!! Về ngay!! " Gió khẽ hôn lên chong chóng. Rồi lại đi. Rồi lại bỏ chong chóng.


Chỉ còn lại một mình chong chóng. Chong chóng không thể giữ chân được gió. Gió quen tự do rồi.


Cơn gió không dừng chân nơi đây. . .

Xin lỗi cậu nhiều lắm. chong chóng!!! Tớ không muốn cậu đau khổ vì tớ!!

Trên đời này còn nhiều cơn gió nữa mà!! Đâu phải chỉ có tớ là gió!!

Đừng khóc, thấy cậu khóc tớ đau lòng lắm!! Cậu đừng khóc!!

Đừng vì tớ mà đau khổ, đừng vì tớ mà làm bất kì chuyện gì dại dột!!

Tớ không muốn cậu thấy tớ chết!!

Tớ sẽ chịu đau khổ một mình!! Tớ sẽ không để cậu tổn thương lần nữa đâu!!'

Xin lỗi cậu, vì tất cả những gì tớ có lỗi!!

Chong chóng lặng nhìn gió!!

Cậu về để làm gì?? Cậu ác lắm!! Cậu làm vậy sao tớ vui được!?

Thà cậu nói cậu ghét tớ, thà cậu nói cậu đã có chong chóng khác!!

Thà là vậy!! Có lẽ tớ dễ chịu hơn bây giờ!!

Chứ bây giờ lòng tớ đau lắm cậu biết không??

Một câu nói dối như ngày xưa để tớ tiếp tục sống vui vẻ đối với cậu khó lắm sao??

Chỉ là một câu nói để tớ yên lòng thôi mà!! Không được sao???

Sao em không yêu anh ... sớm hơn !


Anh cầm bó hoa màu vàng rực rỡ, tay mở cánh cửa phòng bệnh 209B.

"Để em giúp chị!" - Anh bước thật nhanh khi trông thấy cô đang cố sức gượng dậy, đôi bàn tay anh khéo léo đỡ cô dựa lên chiếc gối được kê xéo ở đầu giường.

Cô mỉm cười nhìn anh:

"Cảm ơn nhóc! Mà sao lúc nào cậu cũng có thời gian đến thăm tôi vậy? Bỏ bê bạn gái để lo cho bà già này hả?"

"Chị à, em..."

"Trời hôm nay rất đẹp!" - Cô cắt ngang, quay mặt ra phía cửa sổ để tránh ánh mắt của anh. Lúc nào cũng thế, anh luôn là người đuổi còn cô là kẻ trốn chạy. Không biết cả hai đã chơi trò cút bắt này bao lâu rồi? Một năm? Hai năm? Ba năm? Hay nhiều hơn thế nữa?

Lần đầu tiên anh tỏ tình, cô đã thẳng thừng từ chối với lí do tuổi tác không hợp. Cô hơn anh 5 tuổi. Chỉ bấy nhiêu cũng đủ phá vỡ một hình tượng cặp đôi hoàn hảo mà cô luôn mong ước. Ai bảo rằng tình yêu không quan trọng tuổi tác! Với cô, nữ lớn tuổi hơn nam là mối quan hệ không bền, không xứng và không logic. Con trai phải thật mạnh mẽ để luôn bảo vệ con gái do đó không thể nào cô lại đi quen một đứa nhóc choai choai đáng mặt em mình.

Nhưng không vì thế mà cô đồng ý cặp bới vất kì gã nào lớn tuổi hơn, chững chạc hơn. Cô tôn trọng mối liên kết hai con người, đó là tình yêu. Cô hay đùa với anh rằng:

"Chừng nào cậu khiến tôi yêu cậu và không thể sống thiếu cậu, tôi sẽ chấp nhận lời tỏ tình đó và làm bạn gái cậu".

Cô chỉ nói chơi ai dè anh tưởng thật:

"Chị hứa rồi đó nha! Tới khi đó cấm nuốt lời!"

Nhưng thật ra không chỉ có anh tưởng thật mà cả cô cũng thế. Đã một tháng từ khi vụ tai nạn giao thông xảy ra cướp đi sự sống của ba mẹ và đôi chân của cô. Cô gần như suy sụp và hoàn toàn tuyệt vọng nhưng nhờ có anh, cô lấy lại được nghị lực và sự mạnh mẽ. Anh luôn đến bệnh viện chăm sóc và an ủi cô. Những lúc cô muốn buông xuôi và không nghe lời, anh hét lên:

"Chị nghĩ như thế là hay lắm sao? Ba mẹ chị trông thấy cảnh này sẽ vui hơn chăng?"

Cô bật khóc nhìn anh đang nổi giận:

"Chị... không thể... Mọi người nhìn chị bằng con mắt thương hại! Chị... không thể tự làm gì... lúc nào cũng phụ thuộc vào người khác... Em nghĩ cuộc sống như thế có đáng sống không?"

Cô vòng tay ôm người anh, gục đầu vào vai anh nức nở:

"Đáng sợ lắm! Chị... thấy rất cô đơn... Chẳng có ai bên cạnh cả!".

Anh cũng ôm lấy cô, siết thật chặt:

"Ngốc thế! Em không bao giờ bỏ chị một mình. Yên tâm đi!".

Có lẽ tình yêu lặng thầm đến lúc nào không hay. Những lúc con người yếu đuối nhất cũng dễ dàng sa vào lưới tình nhất. Cô yêu anh nhưng không dám thừa nhận. Cô không thể trở thành gánh nặng của người mình yêu. Đôi chân liệt này không thể giúp cô làm gì ngoài việc cản trở cuộc sống của anh.

Dỗ dành cô ngủ xong, anh ngồi lặng ngắm gương mặt xanh xao, bàn tay anh vuốt nhẹ những sợi tóc vương trên mặt cô.

Cô rất đẹp, cái đẹp hồn nhiên, ngây thơ như con nít. Tuy cô lớn hơn nhưng trông cô, ai cũng ngỡ là em gái anh. Đôi lúc anh rất buồn, buồn vì cô không hiểu lòng anh, không yêu anh. Nhưng anh tin rằng một ngày nào đó mọi chuyện sẽ thay đổi.

Bất giác, anh cúi đầu hôn lên đôi môi của cô.

Thật nhẹ nhàng và ấm áp.

Cô như cảm nhận được nụ hôn và khẽ khàng đáp trả.

"Anh yêu em!" - Anh thì thầm - "Anh biết em vẫn chưa ngủ. Lần này có thể trả lời anh không?".

Cô mở mắt, lặng lẽ nhìn anh. Thật lâu, thật lâu. Cô khẽ hỏi:

"Em chẳng có gì xứng với anh. Tại sao anh vẫn thích?! Em chỉ là một kẻ tàn phế. Em chỉ làm khổ lây anh mà thôi!"

"Anh đã nghe qua một câu nói rất hay!"

"Câu gì?"

" Một vật nếu đem chia cho hai người sẽ là điều lí thú vì vậy hãy chia cho anh phân nửa đau khổ của em"

"......Anh..."

"Như câu nói đó... hãy chia cho anh phân nữa đau khổ của em!".

Cô không trả lời, nước mắt tràn khỏi khoé mi, ràn rụa trên gương mặt. Cô quàng tay ôm lấy cổ anh, nghẹn ngào từng tiếng:

"Em...yêu ... anh! Ngoài điều này ra... em chẳng thể... làm gì cho anh cả..."

"Với anh, bấy nhiêu thôi là đủ rồi"

Nắng chiều gần tắt. Từng tia sáng màu cam len lỏi hắt qua ô cửa, chiếu lên chiếc bóng của đôi tình nhân đang hôn nhau. Mây như ôm lấy những tán lá, cành lá khẽ run lên, bồi hồi và say đắm.

Ngày hôm sau, anh lại vào thăm cô.

Dù cô vẫn còn mặc cảm tự ti về đôi chân tàn phế nhưng anh tin rằng tình yêu sẽ tiếp thêm nghị lực cho cô.

"Em đang làm gì đó?" - Anh hỏi khi thấy cô cất nhanh mẩu giấy đang viết trên bàn lúc anh vừa bước vào phòng.

Cô nhìn anh hồi lâu, đôi mắt thật sâu đầy khó hiểu rồi bất chợt cô cười thật dịu dàng:

"Bí mật! Không cho anh biết!"

Anh cũng cười, cắm bó hoa vào lọ trên bàn rồi ngồi xuống bên cạnh cô. Anh đưa tay vuốt nhẹ những sợi tóc ngỗ nghịch nằm lung tung trên tấm lưng cô:

"Bác sĩ nói khoảng hai ba ngày nữa là em xuất viện được rồi! Có lẽ anh phải đi làm thủ tục một lát. Đợi anh nhé!"

Cô khẽ gật đầu. Anh hôn nhẹ lên môi cô đầy âu yếm.

Đợi anh ra khỏi phòng, cô lại cho tay vào túi áo, rút ra mẩu giấy ban nãy.

Cô bần thần nhìn ra ô cửa sổ, mẩu giấy trong tay ướt tự bao giờ. Những giọt nước mắt lăn dài trên má.

Ngoài trời,

mây lãng đãng trôi về phía xa xa,

khuất dần sau những toà nhà cao tầng.

Cô nghe vang vọng bên tai lời của những cô y tá nói với nhau đêm qua:

"Anh chàng đó chung tình quá!"

"Lại đẹp trai nữa!"

"Thế mà yêu phải cô gái ấy!"

"Khổ cả đời đấy"

Lại có tiếng người khác chen vào, giọng nói nghe thấu tình và trầm hơn:

"Con người ta đôi lúc phải sống vì tình yêu của đời mình chứ!"

Giọng cô y tá khác phản bác:

"Vì tình yêu mà khổ suốt đời như thế chỉ là một kẻ khờ mà thôi!"

.........

Có lẽ họ không ngờ rằng cô vô tình nghe được.

Và cô đã thức trắng đêm.

Phải chăng khi chúng ta muốn vứt bỏ sự tự ti thì chưa chắc làm được. Tất cả mọi người xung quanh nhìn ta bằng con mắt nào mới là điều quan trọng.

Cô không muốn làm gánh nặng cho anh dù cô biết rằng anh không hề xem mình là gánh nặng, Vì anh yêu cô. Nhưng cô không thể chỉ vì tình cảm ích kỷ mà ràng buộc anh với mình cả đời. Thế thì tình yêu cô dành cho anh chỉ là con số 0 mà thôi.

Cô vẫn ngồi bất động trên giường, nét mặt không biểu lộ cảm xúc gì nhưng trong thâm tâm dường như đã có quyết định cuối cùng.

Mảnh giấy trong tay, cô nắm thật chặt như muốn níu kéo điều gì đó.

________________

Cửa phòng bệnh chợt mở, anh trở lại với nụ cười trên môi.

Cô nhìn anh, đôi mắt cô thật buồn và đong đầy yêu thương.

"Anh à, em muốn ra ngoài sân. Ở một chỗ hoài thế này khó chịu lắm! Anh đưa em ra ngoài hóng gió nhé!"

Anh hơi ngạc nhiên. Nằm viện gần ba tháng đây là lần đâu tiên cô muốn xuống sân. Nhưng ngay lập tức anh nghĩ rằng cô đã vứt bỏ mặc cảm và yêu đời như lúc trước. Anh vui vẻ gật đầu rồi vội vàng lấy chiếc xe lăn ở góc phòng đến gần giường cô ngồi.

Anh bế cô lên thật nhẹ nhàng để tránh cho cô thấy bất tiện và gợi lại nỗi buồn về đôi chân.

Lúc anh đặt cô lên xe, cô bỗng ôm chầm lấy anh. Vòng tay cô siết chặt và cô hôn lên môi anh thật nồng nàn.

"Sao thế? Yêu anh lắm phải không?" - Anh cười.

"Ừ, em yêu anh lắm! Anh nhớ nhé!"

"Nhớ gì?"

"Thì nhớ là em rất yêu anh đấy!"

"Được rồi, sao mà quên được! Đi thôi, công chúa của anh!" - Anh đứng thẳng dậy, tay đặt lên tay cầm chiếc xe lăn, đẩy cô ra khỏi phòng bệnh.

Một vài cô y tá doc hành lang nhìn hai người rồi khẽ thì thầm với nhau điều gì nó. Anh không để ý nhưng cô thì biết tất cả. Cô chỉ gượng cười và cúi chào tất cả mọi người. Dù sao họ cũng đã chăm sóc cô gần ba tháng.

Chăm sóc một kẻ tàn tật là rất khó khăn.

Có lẽ cô đã làm khổ rất nhiều người.

___________________

Anh đưa cô đi dạo một vòng khắp khuôn viên bệnh viện.

Họ nói chuyện ríu rít thật vui vẻ.

Nắng trải dài trên sân khiến cô ửng hồng đôi má.

Cô khẽ run người, anh liền cởi áo khoác của mình khoác lên người cô:

"Anh yêu em lắm!"

Cô cười khúc khích:

"Điều này em biết lâu rồi!"

"Mai mốt em cưới anh rồi, anh sẽ nói cho em nghe cả đời!"

Gương mặt cô chợt tái xanh, đôi gò má nhợt nhạt. Rồi cô gượng gạo:

"Em mệt rồi, mình về phòng lại đi anh!"

____________________

Anh đẩy cô đến chỗ thang máy, tay bấm nút lên tầng hai. Cô chợt quay sang anh, cởi chiếc áo khoác của anh ra:

"Trả cho anh đây!"

Thang máy chỉ có hai người, anh lại cúi xuống hôn cô. Đó là cử chỉ vô thức, là thói quen tình cảm của anh.

Cửa thang máy mở ra, cô lại nói, lần này có phần chậm rãi hơn:

"Em đói rồi! Anh đi mua cháo cho em nhé!"

"Đưa em về phòng rồi anh sẽ mua"

Cô lắc đầu, nhất quyết không chịu, như thế đợi lâu lắm. Cô quả quyết mình không phải con nít, có thể tự về phòng mà không cần anh đẩy. Anh đành phải nhún nhường vì sợ cô bực tức, cho rằng anh khinh thường cô.

Anh đi rồi, cô nhìn theo. Đôi mắt nhoè nhoẹt nước. Cô thở mạnh ra, nhìn xung quanh. Giờ này là giờ nghỉ trưa nên hành lang vắng người.

Cô dùng hết sức mạnh của đôi tay, đẩy bánh xe lăn về phái cầu thang bộ. Cô dừng lại trên đỉnh thang, nhìn xuống những bậc thang dài hun hút.

Cô nhắm mắt lại,

trên môi nở nụ cười.

Tay vẫn bấu chặt trên bánh xe lăn, chậm rãi quay tiếp vòng xe.

Thật chậm, thật mạnh...

________________________

Anh kiếm trong ví không có tiền lẻ, chỉ có vài tờ mệnh giá 500000đ. Anh đưa tay vào áo khoác:

"Đây rồi!" - Anh mỉm cười với bà chủ quán khi tay chạm phải những đồng xu mà mảnh giấy thô ráp.

Anh lặng người, nhìn mảnh giấy nhỏ trong tay, người bất giác run lên. Một linh cảm không lành bỗng ùa về xâm chiếm lấy tâm hồn anh.

"Anh à! Đôi lúc em tiếc rằng sao mình không yêu anh sớm hơn. Mà khoan, anh phải hứa với em là không bao giờ được khóc, không được đau khổ khi biết chuyện nhé! Vì như thế em sẽ có lỗi lắm!

Em biết anh rất yêu em. Nhưng tình yêu đó chỉ mang lại đau khổ và bất hạnh thôi. Em không xứng với anh. Em muốn vứt bỏ mặc cảm để đến bên anh nhưng không được, sẽ rất ích kỷ! Cuộc sống còn nhiều thứ đang chờ anh. Nếu đến với em, anh sẽ bị thiệt thòi! Một cô vợ như em không giúp được gì cả! Em ... có lẽ là em yếu đuối, vô dụng. Em không thể chịu đựng những suy nghĩ của người khác về mình. Em không thể sống bàng quan như vậy!

Em muốn yêu anh sớm, vì như thế ít nhất chúng ta cũng có được chuỗi ngày hạnh phúc lâu hơn và em sẽ có thể ra đi với nhiều kỷ niệm đẹp hơn.

Anh à, có lẽ lúc trước em quá kiêu ngạo và thiển cận. Em đòi hỏi những thứ linh tinh mà không biết rằng tình yêu của anh chính là món bảo vật quý giá nhất trong đời. Bây giờ em nhận ra cũng không thể níu kéo được! Đã quá trễ để mở cửa một trái tim, phải không anh?

Nhưng dù sao em vẫn mong anh tin một điều. Đó là: Em yêu anh!

Hãy nhớ là không đau khổ, anh nhé!"

Anh lặng người, tờ giấy trong tay rơi xuống.

......

Loa bệnh viện đang thông báo một nữ bệnh nhân đã tự tử ở cầu thang lầu hai.

Gió thổi thật mạnh.

Lá rơi rụng lả tả, một chiếc lá vô tình vướng lại trên vai anh...

*20 LÝ DO ANH GHÉT EM!*


*20 LÝ DO ANH GHÉT EM!*


Em à! Hồi mới yêu, em vẫn thường thắc mắc: "Vì sao anh yêu em?" Anh gãi đầu gãi tai không biết phải nói gì. Rồi để em hài lòng, anh cố ra vẻ suy tư, nghĩ đại một vài lý do nào đó.

Nhưng giờ, không còn câu hỏi đấy,
 em lại tra anh về những điều anh ghét em. Xem nào, có vẻ dễ hơn đấy. Giờ anh bắt đầu kể "tội" của em!

1. Anh ghét em vì em bắt anh viết những dòng này, anh muốn để dành cho riêng mình và anh không muốn nói thêm điều gì nữa.

2. Anh ghét em vì ngày đầu gặp! Em đã bắt anh để ý đến em rồi.

3. Anh ghét em vì em có mái tóc đen, dài, khuôn mặt hiền, trông rất đáng yêu. Khuôn mặt đó đã khiến bao người ngẩn ngơ.

4. Anh ghét em vì em có nụ cười rất dễ mến, nhìn thương thương và rất ngọt ngào. Cũng chính nụ cười đó khiến anh bị mê hoặc mất rồi.

5. Anh ghét em vì sáng nào cũng gọi điện thoại bắt anh dậy đi học sớm, mà gọi chỉ đúng một lần, không cho anh ngủ gượng thêm nữa.

6. Anh ghét em khi anh nhắn tin, em trả lời hụt hẫng bâng quơ. Dù biết em bận hay em có tâm trạng nhưng là anh luôn mong mình nhận được gì đó nhiều hơn thế.

7. Anh ghét em vì mỗi tối nhắn tin thật khuya. Anh không ngại nhắn lại nhưng thấy em chẳng biết lo cho sức khỏe của mình.

8. Anh ghét em vì tính cách cả nể, lo lắng những chuyện không đâu của em.

9. Anh ghét em vì em không biết nấu ăn, anh ghét em vì không ăn được cá - món mà anh thích nhất.

10. Anh ghét em vì em là cô gái có tính cách nhẹ nhàng, từ tốn, sống có suy nghĩ, không ồn ào, nhưng không bó hẹp, cởi mở, rất nhiệt thành và chân tình. Vì thế, có biết bao người mến em, quý em và có lúc anh chẳng đủ tự tin đánh bại những vệ tinh quanh em.

11. Anh ghét em vì em là con gái nhưng thích đi đây đó, sống thoải mái, tự do, tự tại. Em có biết mỗi lần em đi xa, anh đều lo biết mấy.

12. Anh ghét em vì lập trường không vững vàng, không tự tin, dù em rất giỏi, dù ngày trước em đã từng là số 1.

13. Anh ghét em vì em chơi với nhiều người con trai. Anh lúc nào cũng sợ, em sẽ bỏ anh mà đi với một người khác trong số đó.

14. Anh ghét em vì em luôn giấu anh rất nhiều chuyện, luôn chỉ giữ cho riêng mình.

15. Anh ghét em vì em luôn nhớ về quá khứ, ghét em vì em không thể quên được những chuyện đáng quên, những chuyện khiến em phải buồn.

16. Anh ghét em khi em chụp ảnh với ai khác ngoài anh. Có lẽ anh ích kỷ nhưng những gì thuộc về em, anh chỉ muốn giữ cho riêng mình.

17. Anh ghét em bởi vì hiện tại bây giờ, em đang buông xuông ngành mà em đang học. Anh ghét em vì em xem nó gượng gạo, khó chịu và không có gì để phấn đấu.

18. Anh ghét em vì có nhiều người quan tâm em, lo lắng cho em và anh thấy mình nhỏ nhoi trong "biển trời" tình cảm đó.

19. Anh ghét em vì những status chẳng ra sao trên facebook. Có gì muốn nói, sao em không chia sẻ cùng anh? Đọc nó có khi anh hiểu, có khi không nhưng vẫn thấy bận tâm lắm đấy!

20. Cũng chính vì ghét em mà anh đã yêu em rất nhiều!

Anh cảm ơn em thật nhiều, cảm ơn em vì đã yêu anh, đã làm trái tim anh tan chảy, đã làm anh cười và hạnh phúc mỗi ngày. Cảm ơn những dòng tin nhắn của em. Cảm ơn những lần động viên an ủi anh. Cảm ơn em vì đã lắng nghe anh nói.

Hãy ở bên anh suốt cuộc đời này em nhé vì em là bầu trời duy nhất của lòng anh.

TÌNH YÊU LÀ GÌ?


Tình yêu với bạn là gì? Còn với tớ tình yêu là...
Yêu là hai người cùng ăn để cùng... béo!!! Yêu là mặc dù anh rất lạnh, nhưng vì em cũng lạnh, anh sẵn sàng... cởi áo khoác nhường cho em (lạnh ..ê ..ái!!!)... Yêu là anh luôn kiên nhẫn chờ em, nhưng tại sao muộn thế này rồi mà em vẫn không đến...
Phải kiên nhẫn, kiên nhẫn...
Yêu là... thực ra anh cũng rất sợ, nhưng vì trước mặt em, anh nhất định phải dũng cảm, anh sẽ mãi mãi ở bên bảo vệ em!!!

Yêu là... mặc dù anh thấy em cứ xem ti vi hoài í, chẳng có thời gian trò chuyện với anh, nhưng anh sẽ vẫn ngồi bên cạnh và đợi... em!!!

Yêu là khi anh sẵn sàng "sài" mỳ ăn liền, để dành tiền làm món ăn ngon cho em...


Yêu là... "còn không chịu nhận là mình thua???", "được rồi, anh xin, tất cả lỗi là do anh, anh mãi mãi là người... có lỗi!!!", hixhix!!!

Rồi sẽ có abulm ảnh chung của hai đứa mình, đó sẽ là những kỷ niệm đi theo chúng mình suốt cuộc đời... mỗi lần xem đều cảm thấy thật ngọt ngào và ý nghĩa.


Yêu là thơm... (đỏ mặt quá)!!! ... là hôn (xí hổ kìa).


... là được ôm nhau ngủ thì thích thật...
Yêu là chưa xa đã nhớ, lúc nào cũng thấy gặp thế vẫn chưa đủ!!!
Psss.... Missed ya...

Yêu... Anh sẽ luôn là fan "cuồng" nhất của em, hihi!!!

Tình yêu chúng mình là... vĩnh cửu với thời gian nhé!!!